Cuồng Đế Bách Mỹ Duyên

/

Chương 163: Rượu là sắc chi môi (2)

Chương 163: Rượu là sắc chi môi (2)

Cuồng Đế Bách Mỹ Duyên

9.191 chữ

25-05-2024

Hiện giờ tính nhẫn nại của Diệp Phi đã đến biên giới chuẩn bị sụp đổ, lúc này lại cùng Tiêu Hàm Nguyệt tiếp xúc toàn diện, rốt cuộc không khống chế nổi, cúi đầu hôn lên môi đỏ ướt át gần trong gang tấc của nàng.

Tiêu Hàm Nguyệt bị hắn hôn, cũng mơ mơ màng màng đáp lại, Diệp Phi vừa hôn nàng, hai tay cũng bắt đầu trở nên không thành thật, tiến vào đồ ngủ của nàng, khẽ vuốt ve trên da thịt bóng loáng mềm mại của nàng, dần dần đi đến trước ngực nàng, qua lớp áo Bra nắm lấy bộ ngực đầy đặn đã từng nhìn thấy hồi chiều, khẽ vuốt ve lúc nhẹ lúc mạnh.

Sờ soạng một hồi, Diệp Phi lại cảm thấy chỉ vuốt ve như vậy là chưa đủ rồi, vì vậy buông ra cái miệng nhỏ nhắn đã bị mình hôn đến có chút khó thở của Tiêu Hàm Nguyệt, nhẹ nhàng đem đồ ngủ của nàng cởi xuống, lại cởi bỏ cái áo ngực màu trắng trước ngực nàng, để một đôi tuyết lê cực đại lập tức nhảy ra, tuy rằng lúc ban ngày cũng đã từng thấy qua một lần, nhưng lúc này Diệp Phi vẫn là thấy có chút ngây người, đầy đặn, cao ngất, trắng nõn như ngọc, quầng ngực màu đỏ nhạt chỉ lớn nhỏ cỡ đồng xu, hai đỉnh nhũ hoa liền giống như hai hạt Hồng Bảo Thạch tuyệt đẹp, thật sự là quá đẹp!

Vươn tay nắm lấy bộ ngực trần mỹ lệ tới cực điểm kia, nhẹ nhàng vuốt ve, nhìn xem hình dạng của bọn chúng biến đổi trong tay mình, nội tâm Diệp Phi cực kỳ thỏa mãn, không nhịn được cúi đầu xuống, khẽ ngậm lấy một hạt anh đào mà mút vào.

- Ưm!

Từ trong lỗ mũi Tiêu Hàm Nguyệt phát ra một tiếng rên rỉ quyến rũ, khẽ mở mắt, nhìn qua Diệp Phi đang bận rộn trước ngực mình, mở miệng nói ra:

- Tiểu Mãn?

Diệp Phi không khỏi hoảng sợ, vội vàng ngừng lại, tuy nhiên sau khi Tiêu Hàm Nguyệt gọi hắn một tiếng liền không có thêm thanh âm nào khác, thân thể lại bởi vì hắn dừng lại mà có chút bất mãn, nhẹ nhàng giãy dụa, bộ ngực còn hướng lên, đem hạt anh đào nhỏ của mình đẩy tiến vào trong miệng Diệp Phi lần nữa.

Được Tiêu Hàm Nguyệt cổ vũ, Diệp Phi vô cùng vui sướng, tiếp tục mút lấy nhũ hoa của nàng, hắn không biết là, Tiêu Hàm Nguyệt cũng không phải sau khi biết là hắn còn cổ vũ hắn, tuy rằng lúc này đã có một phần thanh tỉnh, nhưng vẫn còn chín phần men say, tuy rằng có chút nhận thức người đang mút lấy bầu ngực của mình chính là Diệp Phi - con rể tương lai của mình, nhưng nàng lại cho là mình đang nằm mơ, là mộng ảo do khát vọng bị Diệp Phi trong lúc vô tình khiến cho dâng lên hồi chiều gây ra, cho nên đối với giấc mộng như vậy, nàng cũng không hề phản kháng, theo khoái cảm hắn làm cho mình mà không ngừng rên rỉ hừ hừ trong miệng.

Tiếng rên rỉ của Tiêu Hàm Nguyệt lại để cho Diệp Phi càng thêm hưng phấn, môi lớn áp lên làn da mềm mại của nàng, ra sức nhấm nháp từng tấc thịt non trước ngực nàng, từng cái hôn nhỏ rải khắp khuôn ngực nàng, để lại trên bầu ngực trắng nõn kia những dấu đỏ nhàn nhạt. Đầu lưỡi thô ráp quét một vòng quanh núm vú non hồng mẫn cảm, khiến Tiêu Hàm Nguyệt vô thức cong người lên, sau đó lại bị hàm răng day cắn nhè nhẹ, cùng môi lớn của hắn mút vào thành tiếng chùn chụt, khiến toàn thân rơi ngược trở lại trên giường, tay chân xụi lơ. Sau khi lưu luyến ở trước ngực của nàng một hồi lâu, miệng của hắn mới chậm rãi đi xuống phía dưới, một đường hôn qua vùng bụng mềm mại bằng phẳng của nàng, đi thẳng tới khu vực tam giác thần bí của nàng.

Thời điểm Diệp Phi hôn tới nơi này, liền phát hiện cái quần lót màu trắng hơi mỏng manh kia của Tiêu Hàm Nguyệt cũng đã ướt đẫm, nhẹ nhàng đem nó cởi xuống, thời điểm cởi xuống, Tiêu Hàm Nguyệt lại phối hợp đem phần mông nâng lên, để cho hắn càng thêm dễ dàng trút bỏ một điểm che chắn cuối cùng trên người mình.

Đem cái quần nhỏ ướt đẫm kia ném qua một bên, Diệp Phi mang tâm tình kích động nhẹ nhàng tách ra cặp đùi đẹp thon dài của nàng, con mắt thẳng tắp mà nhìn chằm chằm vào địa phương tuyệt vời nhất của nàng.

Thật sự là quá đẹp, tuy rằng không no đủ giống như mụ mụ, nhưng hình dạng âm hộ của Tiêu Hàm Nguyệt cũng là cực đẹp, hơn nữa mép âm hộ cũng đều là màu hồng phấn mê người, Diệp Phi duỗi ra ngón tay đặt trên dâm huyệt của nàng, nhẹ nhàng ấn xuống một cái, một giọt dâm thủy trong suốt lập tức rỉ ra.

Mỹ vị trước mặt, Diệp Phi đương nhiên sẽ không khách khí, nhẹ nhàng hôn lên, trước tiên dùng đầu lưỡi khẽ qua lại trong khe nhỏ của nàng một hồi, sau đó lại ngậm lấy âm hạch sớm đã cương cứng của nàng mà mút vào, cuối cùng đem toàn bộ dâm huyệt tươi ngon của nàng ngậm vào trong miệng, ra sức mút lấy, đồng thời đem đầu lưỡi đưa tới trước lối vào trong khe động không ngừng chảy ra dâm thủy của nàng, khẽ lách vào bên trong.

Bị Diệp Phi trêu đùa như vậy, liền muốn lấy mạng của Tiêu Hàm Nguyệt, nàng không khỏi dùng hai chân kẹp chặt đầu Diệp Phi, thanh âm rên rỉ trong miệng càng thêm lớn tiếng, dù vậy Diệp Phi cũng đã đóng kỹ cửa lại, cũng không sợ tiếng rên rỉ của nàng sẽ bị hai nữ hài phòng bên nghe được.

Dùng đầu lưỡi hoạt động ở trong dâm huyệt của Tiêu Hàm Nguyệt hồi lâu, Diệp Phi mới chậm rãi rút ra, vậy mà lại kéo theo một tia dâm thủy tạo thành sợi tơ ở giữa đầu lưỡi và âm hộ của nàng, mãi đến khi kéo ra thật dài mới đứt gãy.

Cảnh tưởng dâm mỹ như thế lại khiến cho Diệp Phi không thể kìm nén được, nhanh chóng cởi quần áo của mình, nằm úp sấp giữa hai chân của nàng, cầm lấy côn thịt cứng rắn đến mức thấy đau, dùng quy đầu khẽ ma sát vài cái trên khe thịt mềm mại của nàng, sau đó nhẹ nhàng đâm vào.

- Ưm...a...

Theo Diệp Phi cắm vào, Tiêu Hàm Nguyệt phát ra một tiếng rên rỉ thật dài, đợi cho sau khi Diệp Phi cắm vào đến tận cùng, nàng mới theo bản năng dùng hai chân cuốn lấy eo Diệp Phi, da thịt mềm mại trong dâm huyệt càng siết chặt đồ vật to lớn vừa xâm nhập của Diệp Phi, không ngừng co bóp.

Lúc này Diệp Phi lại có chút nghi hoặc, tuy rằng âm đạo của Tiêu Hàm Nguyệt cũng đem côn thịt của mình siết đến cực kỳ chặt chẽ, nhưng rõ ràng cũng không khó xâm nhập giống như lần đầu tiên Diệp Ngưng Sương để cho mình cắm vào, lẽ ra nàng đã hơn mười năm không có nam nhân cũng phải như vậy mới đúng a.

- Tiểu Mãn, làm ta, mau dùng sức làm ta!

Trong dâm huyệt Tiêu Hàm Nguyệt lúc này đã ngứa ngáy khó chịu, rất muốn Diệp Phi có thể dùng lực "đâm" nàng vài cái, thế nhưng Diệp Phi lại không hề cử động, nàng lập tức có chút bất mãn mà vặn vẹo lên, lần này vừa động, liền đem chiếc gối dưới đầu đẩy qua một bên, lộ ra một cái dương vật giả chỉ nhỏ hơn Diệp Phi một chút.

Nhìn thấy vật này, nghi hoặc trong nội tâm Diệp Phi liền lập tức được cởi bỏ, thì ra nàng thường xuyên dùng vật này an ủi, trách không được dâm huyệt lại dễ dàng thích ứng như vậy đâu, hiểu rõ hết thảy, Diệp Phi không chần chờ nữa, phần eo dùng sức, dương vật ở trong dâm huyệt của Tiêu Hàm Nguyệt bắt đầu ra vào từ chậm đến nhanh, đồng thời hai tay lại nắm lấy bộ ngực đầy đặn của nàng mà nắn bóp.

Tuy rằng Tiêu Hàm Nguyệt bình thường cũng dùng dương vật giả để giúp mình giải quyết, chỉ là đồ giả làm sao có thể so sánh với thật? Huống chi còn là đồ vật cực kỳ cường đại của Diệp Phi, lập tức bị hắn chọc cho lớn tiếng rên rỉ :

- Tiểu Mãn... ngươi làm... Tiêu di...sướng quá... thật thoải mái... ngươi đấy... làm thật lợi hại... Đem Tiêu di... làm sướng chết rồi... Dùng sức làm Tiêu di a...

Thanh âm rên rỉ của Tiêu Hàm Nguyệt càng thêm kích thích dục tính của Diệp Phi, hai tay cũng không tiếp tục vuốt ve bộ ngực của nàng, mà là ôm lấy eo thon trơn mịn của nàng, để cho mình có thể càng thuận tiện dùng sức, côn thịt thô to lại càng cấp tốc ra vào trong dâm huyệt của nàng, mang ra từng đợt sóng dâm thủy.

Có lẽ là bởi vì đồ thật của Diệp Phi tốt hơn đồ giả quá nhiều, không lâu sau, Tiêu Hàm Nguyệt liền đạt tới cực khoái, dùng sức ôm chặt Diệp Phi, mông lớn càng thêm ra sức đẩy tới, sau đó hét lên một tiếng, một dòng âm tinh cực lớn điên cuồng tiết ra.

Thời điểm Tiêu Hàm Nguyệt cao trào, trong dâm huyệt vậy mà lại sinh ra một cỗ lực hút rất mạnh, quả thực hút tinh quan của Diệp Phi đều có chút buông lỏng rồi, tuy rằng hắn có thể nhịn xuống, nhưng hắn cũng không định nhẫn nhịn, vì vậy cũng buông ra tinh quan, một cỗ tinh dịch nỏng hổi nồng đặc mạnh mẽ phun vào sâu trong dâm huyệt của Tiêu Hàm Nguyệt, bị tinh dịch của Diệp Phi giội lên, Tiêu Hàm Nguyệt càng thêm thoải mái, hai tay ôm Diệp Phi càng chặt hơn, dưới thân cũng dùng sức hướng Diệp Phi nâng lên, tựa hồ muốn đem toàn bộ dương vật của Diệp Phi nuốt vào càng sâu.

Qua một hồi lâu, cao trào của Tiêu Hàm Nguyệt mới tính là qua đi, chậm rãi mềm nhũn ngã xuống giường, tứ chi chăm chú cuốn chặt lấy Diệp Phi cũng buông lỏng ra, cảm giác say rượu trong thân thể dường như cũng theo âm tinh tiết ra, mà chậm rãi tỉnh táo lại, chứng kiến người đang đè trên người mình chính là Diệp Phi, không khỏi kinh hô một tiếng:

- Tiểu Mãn, ngươi như thế nào lại...

Diệp Phi còn tưởng rằng nàng đang trách mình bắn vào bên trong, có chút áy náy nói:

- Thực xin lỗi, ta cũng không định bắn vào đấy, chỉ là ngươi kẹp ta quá thoải mái, cho nên nhịn không được.

- Ta không nói cái này, ngươi làm thế nào lại ở trong phòng của ta, còn...

Diệp Phi vừa nói như vậy, Tiêu Hàm Nguyệt mới nhớ tới chuyện vừa rồi, hơn nữa còn cảm giác được bên trong âm hộ của mình đang bị vật gì đó lấp đầy, như thế nào còn có thể không rõ chuyện gì xảy ra, không khỏi có chút gấp gáp, hỏi:

- Ngươi đã làm cái gì đối với ta?

Diệp Phi có chút nghi ngờ nói:

- Làm cái gì ngươi còn không biết sao? Vừa rồi...

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!